Tôi 29 tuổi, chồng hơn 5 tuổi, có một con nhỏ 10 tháng tuổi. Hiện cả gia đình sống trong căn nhà chỉ 13 m², đang tìm căn nhà mới có không gian cho con nhỏ. Sau khi bán nhà, vợ chồng tôi có khoảng 1,3 tỷ đồng, thu nhập mỗi tháng tầm 45 triệu đồng. Chúng tôi đứng giữa hai lựa chọn mua nhà nhưng càng cân nhắc tôi càng lo lắng.
Phương án một là mua căn hộ chung cư ở Bình Dương, 52 m², giá 2 tỷ đồng. Bán nhà 1,3 tỷ đồng, sau khi trả 400 triệu đồng cho anh chị thì chúng tôi còn lại 900 triệu đồng. Vay ngân hàng thêm 1,1 tỷ đồng là vừa đủ. Xa chỗ làm ở quận I nên mỗi ngày di chuyển hơn hai tiếng, mẹ tôi lại già yếu, cao huyết áp, không có hàng xóm quen để nhờ vả khi cần gấp. Tuy nhiên, phương án này nhẹ gánh tài chính, vợ chồng tự xoay xở, vừa không vay thêm anh chị vừa có thể trả nợ xong, chỉ còn nợ ngân hàng.
Phương án hai là mua nhà phố gần nhà chị chồng (chị thứ) giá 3,4 tỷ đồng. Anh cả của chồng nhiệt tình hỗ trợ, sẵn sàng cho vay thêm một tỷ đồng dù hiện tại tôi còn nợ 250 triệu đồng từ lần vay nhà hiện tại. Sống gần nhà chị chồng thứ có thể thuận tiện chăm sóc nhau, con tôi có anh em họ để chơi, thế nhưng tôi lo ngại câu "xa thơm gần thối", dù hiện tại mối quan hệ tốt, sau này gần nhau liệu có phát sinh gì không? Tôi lo sợ đi ăn đi chơi sẽ bị trách là không lo làm trả nợ. Với phương án này, áp lực lớn nhất là tài chính. Tổng vay mượn lên tới 2,5 tỷ đồng, trong đó phần lớn là từ người thân, chỉ nợ ngân hàng một tỷ đồng, lãi trả tầm 10 triệu đồng mỗi tháng. Dù không bị thúc ép trả nợ nhưng tôi không thể thoải mái khi mang nợ quá nhiều từ gia đình.
Tôi sợ mình sống trong nhà mới mà tâm lý lúc nào cũng nặng nề. Chúng tôi muốn trả lãi cho anh chồng nhưng vợ chồng anh không đồng ý, bảo khi nào có thì trả. Vợ chồng dự định mỗi tháng cứ gửi anh 5 triệu đồng đều đặn, khi nào có dư nhiều hơn sẽ trả hơn. Xin nói thêm, khi mua nhà hiện tại, anh chồng cho vay vàng lúc giá 50 triệu đồng một lượng, nhưng nay giá vàng lên cao, anh chị vẫn bảo chỉ cần trả tiền như ban đầu, không lấy hơn. Vay 250 triệu đồng, theo giá vàng hiện tại đã là hơn 500 triệu đồng, cảm thấy nợ ân tình anh chị nhiều quá, thâm tâm tôi lo lắng, áp lực. Tôi phân vân, nên chọn sự tự chủ và xa xôi, hay chọn gần gũi và phụ thuộc? Mong nhận được góc nhìn khách quan từ những người từng trải.
Huệ Vân