Tôi và chồng đã có hai con, 11 tuổi và 5 tuổi. Bốn năm đầu sau cưới, chúng tôi sống trọ vì chồng là người tỉnh lẻ. Hai em chồng cũng thuê trọ ở gần đó. Bố chồng làm xa, mỗi năm chỉ về quê khoảng 10 ngày. Mẹ chồng nghỉ mất sức, trợ cấp chỉ 500 nghìn đồng mỗi tháng. Vì lo chồng vất vả và công việc bấp bênh, tôi đã dốc toàn bộ tiền tích lũy từ thời con gái để xin nhờ chuyển cơ quan cho anh. Tôi vay tiền nhà ngoại và dùng cả tiền riêng để mua nhà. Tôi cùng chồng xây nhà, hai năm sau hoàn thiện. Tôi cũng biếu gia đình chồng một chiếc xe máy, tiền mặt (vài chục triệu đồng), nhiều quần áo, giày dép, nồi cơm điện, mũ bảo hiểm... vì nghĩ mình chỉ có thể giúp các em chồng theo cách đó.
Sau đó tôi xin phép ngừng hỗ trợ tài chính vì xin việc tốt hơn cho anh, sẽ phải tốn chi phí. Biết chồng tôi thu nhập tốt, mẹ chồng quyết định xây nhà hai tầng 60 m² ở quê (trong khi ông vẫn làm xa 100 km, bà ở trọ cùng con gái và cháu ngoại). Tôi vừa xây nhà xong, chỉ còn 14 triệu đồng, đưa bố mẹ chồng. Không ngờ chồng tôi bí mật đưa thêm mà không nói gì. Vài năm sau, bố chồng nghỉ việc vì hết hợp đồng và chuyển về làm không lương gần nhà. Ông bà về ở nhà của cụ cách nhà mình 16 km.
Từ đó, họ kín đáo nhờ chồng tôi mua xe đạp cũ để bà chở cháu đi học, sửa điện thoại, xin học cho cháu (một triệu đồng), sửa khóa, sửa xe máy, đóng tiền xây dựng nhà thờ họ (5 triệu đồng), rồi yêu cầu tết phải mượn ôtô về quê, nếu không được mùng một thì mùng 5 cũng phải có xe. Những việc này tôi chỉ biết được khi chồng say rượu, kể lấp lửng.
Vừa phải lo cho gia đình nhỏ, vừa lo cho gia đình anh, chồng tôi ngày càng cáu gắt, mệt mỏi, ít gần gũi vợ con. Tôi đã thẳng thắn nói với bố mẹ chồng, mong họ hiểu rằng anh đang kiệt sức. Chồng tôi đi khám, phát hiện mắc bệnh mãn tính, phải uống thuốc lâu dài. Vì mâu thuẫn gia đình, tôi sút 3kg, mất ăn mất ngủ, thậm chí muốn chia tay vì áp lực từ gia đình chồng. Tôi đề nghị chồng công khai khoản tiền đóng góp hàng tháng cho gia đình bên nội nhưng anh nói bố mẹ không cần. Mẹ chồng lại tuyên bố: "Không cần thông qua vợ". Bà còn nói thẳng: "Chẳng lẽ 10 năm nữa không mua nổi nhà ở Hà Nội". Bố chồng ốm nặng, phải lên Hà Nội khám. Tôi đưa ông 5 triệu đồng để khám và mua thuốc trong hai ngày. Sau ca mổ, điều trị 12 ngày, chồng tôi lo toàn bộ chi phí. Khi ông xuất viện về quê, chồng tôi mượn ôtô, xin một triệu đồng tiền xăng và phí cầu đường. Ngay sau đó, mẹ chồng lại bàn với chồng chuyện bán nhà quê để lên Hà Nội mua chung cư.
Tôi nhiều lần yêu cầu chồng minh bạch tài chính nhưng rõ ràng là không thể. Trong khi đó, gia đình bên ngoại luôn muốn cho tôi một nửa ngôi nhà mặt phố trị giá vài tỷ đồng, trông con giúp tôi, cho vay tiền mua và xây nhà, lại không bao giờ làm phiền chúng tôi. Tôi quá thất vọng và tuyệt vọng, nghĩ đến ly thân. Chồng cứ khăng khăng nói mình không đưa tiền về xây nhà ở quê, trong khi trước đó lại bóng gió rằng anh phải lo tất cả vì là con trưởng. Anh bảo chỉ biếu bố 5 triệu đồng tiền mổ, trong khi hôm qua đưa bố về quê, lại nói phải vay mẹ anh 2 triệu đồng để đề phòng xe ôtô mượn bị hỏng. Chồng tôi không rõ ràng tài chính như thế, tôi phải làm sao?
Khánh Vân