Nếu phải miêu tả về mình theo cách ngắn gọn nhất, tôi xin mượn một câu quen thuộc: "Tôi là một người bình thường, từng đi qua những điều không bình thường".
Tôi từng có gia đình, từng mơ về một tổ ấm giản dị, một cuộc đời không cần quá nhiều biến cố nhưng cuộc sống không bao giờ đi theo kịch bản mà ta sắp sẵn. Tôi và người cũ chia tay nhau sau nhiều năm cố gắng. Không ai đúng, không ai sai, chỉ là sau cùng, hai người không còn cùng một nhịp nữa. Đã ba năm kể từ ngày ly hôn, tôi chọn sống một mình, yên lặng hàn gắn những tổn thương trong lòng, tự nhủ với bản thân rằng: "Hạnh phúc đôi khi đến chậm nhưng chưa bao giờ là muộn".
Trong công việc, tôi từng đặt nhiều kỳ vọng, từng theo đuổi những giấc mơ lớn. Nhưng rồi có lúc, mọi thứ sụp đổ nhanh chóng như lâu đài cát bị sóng cuốn trôi. Tôi từng thất bại. Thất bại thật sự. Những ngày đếm từng đồng trong ví, những đêm trắng suy nghĩ không biết sáng mai xoay xở ra sao để tiếp tục sống, tôi đã trải qua rồi. Nhưng những điều ấy không đánh gục tôi, mà khiến tôi hiểu ra một điều: Sự nghiệp có thể làm lại, nhưng lòng tin vào bản thân thì phải giữ bằng mọi giá.
Giờ đây, tôi làm kinh doanh tự do. Công việc không quá hào nhoáng, thu nhập vừa đủ để sống và chăm sóc cho bản thân và các con. Tôi cũng không còn mải miết lao theo những thứ lớn lao, mà biết đủ với những điều nhỏ bé. Một chén cơm ngon, một tối trò chuyện vui vẻ, một người bạn có thể lắng nghe khi cần, với tôi, đó là điều quý giá nhất.
Tôi không đẹp trai, không sáu múi, không hào hoa bóng bẩy. Ngoại hình tôi bình thường, đôi khi có phần xuề xòa. Nhưng nếu bạn cần một người biết lắng nghe, biết lặng im đúng lúc và sẵn sàng ngồi hàng giờ để trò chuyện với bạn chỉ để bạn thấy nhẹ lòng hơn, tôi nghĩ mình có thể làm được điều đó.
Tôi sống tình cảm nhưng không ủy mị. Tôi không giỏi nói lời hoa mỹ, càng không biết thả thính hay tán tỉnh ai. Nhưng tôi hiểu giá trị của sự tử tế, của lòng bao dung, và của việc có một người thật lòng đồng hành, không vì vật chất, không vì lợi ích, chỉ đơn giản là vì muốn đi cùng nhau lâu dài.
Tôi không mong tìm một người hoàn hảo, chỉ hy vọng, đâu đó ngoài kia, có một người cũng từng trải qua những thăng trầm, cũng từng hiểu cảm giác một mình giữa những ngày dài, cũng từng khát khao có một bàn tay để nắm thật chặt mà không sợ bị buông.
Tôi thích sự giản dị. Một buổi cà phê cuối tuần, một cuộc gọi hỏi thăm nhau khi trời trở lạnh, hay một tin nhắn "em ăn cơm chưa", với tôi là đủ để cảm thấy được yêu thương. Tôi không cần những cuộc tình ồn ào, chỉ cần một mối quan hệ an yên, không vội vàng, không áp lực, nơi hai người đối xử với nhau bằng sự chân thành, thẳng thắn và thấu hiểu.
Tôi từng nghĩ sẽ sống một mình cả đời, nhưng rồi khi những đêm lặng im kéo dài, khi chứng kiến bạn bè lần lượt có người để sẻ chia, tôi hiểu mình vẫn còn một góc nhỏ trong tim chờ đợi. Không phải vì cô đơn, mà vì tôi tin rằng con người sinh ra là để kết nối. Dù mạnh mẽ đến đâu, ai rồi cũng cần một điểm tựa. Tôi đã quen với việc tự mình gồng gánh, nhưng vẫn hy vọng có một người đủ dịu dàng để làm tôi muốn dựa vào, ít nhất là một lần trong đời.
Tôi không dám hứa sẽ mang lại điều gì lớn lao cho ai đó. Tôi chỉ có thể hứa, nếu ai đó chọn bước vào cuộc đời tôi, tôi sẽ trân trọng họ như món quà quý giá. Tôi sẽ không hỏi quá khứ của bạn đã đi qua những gì, vì tôi tin điều quan trọng là chúng ta đang ở đây, tại thời điểm này và chọn cùng nhau đi tiếp.
Tôi mong tìm được một người bạn để trò chuyện, để chia sẻ niềm vui nỗi buồn, để cùng nhau nấu một bữa ăn đơn giản hay đi dạo phố vào những chiều cuối tuần. Tôi không tìm kiếm một mối quan hệ phải "đúng chuẩn" như trong phim, chỉ cần đủ thật, thế là đủ.
Bạn có thể từng ly hôn, từng tổn thương, từng nghi ngờ vào tình yêu, tôi không bận tâm. Tôi không mong bạn hoàn hảo, chỉ mong bạn đủ chân thành. Nếu bạn đang ở độ tuổi từ 35 đến 45, đang sống tại TP Hồ Chí Minh hoặc các tỉnh lân cận hoặc có thể trò chuyện trực tuyến thường xuyên, có công việc ổn định, sống đơn giản và nội tâm một chút, có thể chúng ta sẽ hợp nhau.
Tôi mong bạn sẵn sàng bắt đầu từ tình bạn, từ những buổi trò chuyện không mục đích, từ những dòng tin nhắn vu vơ, để rồi nếu đủ duyên, chúng ta có thể đi xa hơn. Tôi tin những điều đẹp nhất không đến từ sự vội vàng, mà đến từ sự chậm rãi, từ hiểu và thương nhiều hơn là yêu.
Cuộc sống này vốn đã quá nhiều lo toan. Nếu có thể cùng ai đó sẻ chia, dù chỉ là một cốc trà nóng trong đêm mưa hay một lời hỏi han giữa bộn bề, đã là may mắn.
Nếu bạn đọc đến đây và cảm thấy đâu đó trong tôi có nét tương đồng với bạn, đừng ngần ngại gửi cho tôi một dòng tin. Có thể chúng ta sẽ không hợp nhau, cũng có thể sau này không thành đôi nhưng biết đâu, qua một cuộc trò chuyện chân thành, chúng ta lại tìm thấy một người bạn đúng nghĩa, điều mà không phải ai cũng có được trong đời.
Tôi luôn tin rằng, giữa hàng triệu con người, chỉ cần tìm được một người để cùng ngồi lại và kể nhau nghe về những vết xước cũ, để rồi không thấy buồn nữa, đã là hạnh phúc.
Và biết đâu, bạn chính là người tôi đang chờ.
Độc giả liên hệ qua email henho@vnexpress.net hoặc số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) để được hỗ trợ
- Họ tên: Trần Khoa
- Tuổi: 41 tuổi
- Nghề nghiệp: Lao động tự do
- Nơi ở: Quận 10, TP Hồ Chí Minh
- Giới tính: Nam