Tôi là dân văn phòng, 29 tuổi, đang làm tại một công ty truyền thông ở TP HCM. Lương tháng của tôi ở mức 12 triệu đồng, nghe thì không quá tệ, nhưng với mức sống ở thành phố này, nó chỉ đủ để tôi tồn tại. Ba năm rồi, tôi không được tăng lương. Trong khi đó, mọi thứ xung quanh cứ tăng giá không ngừng: tiền nhà, tiền ăn, xăng xe... đủ thứ.
Tôi thuê một phòng trọ nhỏ ở quận Bình Thạnh, gần công ty để tiết kiệm thời gian đi lại. Giá phòng hiện tại là 4 triệu đồng một tháng, chưa kể điện, nước, wifi cũng tầm 700.000–800.000 đồng nữa. Thế nhưng, chi phí ăn uống mới là thứ khiến tôi đau đầu nhất.
Một bữa trưa bình thường bên ngoài đã tốn khoảng 35.000–40.000 đồng. Có lần tôi thử mang cơm theo, nhưng vừa bất tiện, vừa lạnh ngắt vì công ty không có chỗ hâm lại. Mà ăn mãi cơm nguội bản thân tôi cũng không chịu được. Chưa kể bữa sáng và bữa chiều nữa nên mỗi ngày tiền ăn của tôi cũng ngót nghét 100.000 đồng. Cả tháng, riêng khoản ăn uống đã ngốn của tôi khoảng 3 triệu.
Chưa kể xăng xe, gửi xe, điện thoại, quần áo, đám tiệc, các khoản phát sinh... Cứ tổng cộng lại, tôi tiêu gần hết 10-11 triệu đồng mỗi tháng. Còn lại, nếu may mắn không có khoản nào bất ngờ, tôi để dành được khoảng một triệu đồng. Nhưng thực tế, số tiền đó thường cũng ra đi vì một lần ốm bệnh, một cái áo mới, hay chỉ đơn giản là một lần ăn nhậu với bạn bè.
>> Tôi tiết kiệm được gần 500 triệu đồng từ lương 12 triệu và làm thêm
Điều khiến tôi áy náy nhất là mỗi lần đồng nghiệp rủ đi ăn trưa "đổi gió". Mọi người rủ nhau ra quán Hàn, quán Nhật, hoặc một quán lẩu, nướng nào đó, dù không sang trọng lắm, nhưng cũng chẳng rẻ. Mỗi lần như vậy, tôi tốn 150.000 – 300.000 đồng chỉ cho một bữa trưa, bằng cả 3-4 ngày ăn bình thường của tôi. Nhưng từ chối hoài cũng ngại, tôi sợ bị đánh giá là keo kiệt, là không hòa đồng nên vẫn đành cắn răng đi theo. Nhiều lần, tôi ngồi ăn nhưng cả buổi cứ canh đồng hồ, tính tiền trong đầu, lo lắng cả tuần sau phải ăn mì gói bù lại.
Tôi từng nghĩ tới chuyện chuyển việc để có lương cao hơn nhưng công việc hiện tại khá ổn định, đồng nghiệp tử tế, sếp không quá khắt khe, vả lại thời điểm hiện tại tìm việc không đơn giản. Thế nên, tôi vẫn cứ chần chừ và tiếp tục sống tháng này qua tháng khác với mức lương 12 triệu và tài khoản tiết kiệm gần như bằng 0.
Nếu bạn đang ở hoàn cảnh giống tôi, có lẽ bạn cũng hiểu cảm giác này: sống không thiếu thốn tới mức đói, nhưng lúc nào cũng thấy chông chênh. Tôi biết, sống mãi kiểu này không ổn, nhưng cũng không biết nên thay đổi từ đâu: kỹ năng, công việc hay chính cách mình tiêu tiền? Liệu tôi nên làm gì để thoát khỏi cái vòng luẩn quẩn này?
- Thách thức tích lũy tiền bạc tuổi 30 của tôi
- 'Mua hàng cận date giá rẻ vì bị giảm lương'
- Chồng tôi làm quần quật nhưng không tiêu đồng lương nào
- Tiết kiệm 2 triệu mỗi tháng để đầu tư
- 'Tôi phải giảm tiền đi siêu thị từ 5 triệu xuống hai triệu đồng'
- Giám đốc mang cơm đi làm, ăn trong xe hơi