"Tôi ở Đăk Nông lên Lâm Đồng làm việc, thời gian đi năm tiếng chưa kể băng qua đèo mùa mưa thì đèo hay sạt lở rất nguy hiểm. Trung tâm hành chính ở Đà Lạt, thuê nhà trọ cũng vài triệu đồng một phòng, chưa nói đến ăn uống rất đắt đỏ.
Với mức lương sáu triệu thì chúng tôi làm gì để sống, trong khi chúng tôi là dân tỉnh lẻ lên Đăk Nông lập nghiệp. Bây giờ nhà cửa, con cái vừa ổn định thì tiếp tục chuyển nơi làm việc".
Độc giả Thao Tran tâm sự như trên, nói về nỗi lo chi phí đi lại, chỗ ở để làm việc sau khi sáp nhập tỉnh. Đây cũng là bài toán mà hàng chục nghìn công chức, viên chức ở các tỉnh sáp nhập đang phải tính toán phương án đi lại, chỗ ở, từ ngày 1/7 khi chính quyền địa phương hai cấp vận hành.
Độc giả nickname Biển chiều 81 chia sẻ thêm: "Cán bộ ở Hòa Bình về Phú Thọ, từ Hà Giang về Tuyên Quang đều phải di chuyển với khoảng cách lên đến 160 km, thực sự là nan giải, nếu là cán bộ còn trẻ thì giải pháp lâu dài vẫn là mua nhà đất tại nơi làm việc chứ ở nhà công vụ mãi cũng không hợp lý".
Tỉnh Quảng Bình và Quảng Trị sáp nhập thành tỉnh Quảng Trị, trung tâm hành chính đặt tại TP Đồng Hới (Quảng Bình). Khoảng 1.300 công chức Quảng Trị sẽ ra Đồng Hới làm việc, di chuyển mỗi ngày mất 4,5 tiếng, qua ba chặng, chi phí khoảng bốn triệu đồng/tháng. Đôi tàu DH1/DH2 được tổ chức chạy từ 1/7 để phục vụ nhu cầu đi lại.
Một công chức tính toán phương án: "Lương tôi hơn mười triệu đồng mỗi tháng, chi phí đi tàu chiếm non nửa, nếu tự túc bằng xe máy thì vừa nguy hiểm, vừa tốn kém nếu đi về trong ngày. Vì thế tôi quyết định sáng thứ hai ra Đồng Hới làm, ở nhà công vụ và chiều thứ sáu về nhà, chấp nhận xa vợ con".
Tại Quảng Bình, ông Hoàng Đăng Cương, Giám đốc Sở Xây dựng tỉnh, cho biết việc bố trí nhà công vụ cho cán bộ tỉnh Quảng Trị ra TP Đồng Hới làm việc đang được rà soát. Tỉnh tái sử dụng các trụ sở bị dôi dư để sửa chữa thành nhà công vụ. Theo rà soát, Quảng Bình hiện có 11 cơ sở nhà, đất ở TP Đồng Hới dôi dư, có thể bố trí thành nhà ở công vụ.
Bên cạnh đó, độc giả Tran Quoc Tuan cho rằng: "Thời buổi này nhiều người làm việc từ xa, tôi nghĩ nên cân nhắc phương án vẫn làm việc tại chỗ, họp hành online. Khi nào có việc gì quan trọng lắm thì mới họp trực tiếp ở trụ sở". chính.
Độc giả nickname vanhungktdt224 phân tích: "Tôi làm ở Nhật vài năm, thấy họ đi làm sáng đi tối về với quãng đường 200 km thấy bình thường.
Bình thường ở đây là cơ sở hạ tầng giao thông rất thuận tiện sáng bạn có thể đi bộ hoặc đi xe đạp ra ga ở gần nhà cách có hai km sử dụng tàu điện hoặc xe buýt đến chỗ làm cũng chỉ cần đi bộ hoặc đi xe đạp từ ga đến nơi làm việc tối đa cũng hai km thôi.
Còn ở mình cơ sở hạ tầng giao thông công cộng chưa phát triển mà đi làm xa như vậy thì mình thấy rất là khó khăn cho người dân, công nhân viên chức.
Có một điều tôi rất thắc mắc là tại sao phải điều chuyển đội ngũ nhân sự chuyên trách về một nơi xa địa bàn như vậy?".
Trong khi đó, độc giả nickname Mr Kim cho rằng: "Đây là cơ hội rất tốt để các địa phương quy hoạch lại việc đẩy nhanh xây dựng các khu nhà ở xã hội cho cán bộ, công nhân viên, giáo viên, theo quy mô lớn, có đầy đủ hạ tầng trường học, siêu thị, phòng khám bệnh, khu vui chơi, thể thao... đúng nghĩa của nhà ở xã hội".
Hữu Nghị tổng hợp